Bạn vừa đọc xong một truyện cực hay muốn giới thiệu cho nhiều người cùng đọc, hoặc vừa bỏ một mớ thời gian oan uổng ra đọc một truyện cực dở, muốn cảnh báo mọi người đừng nhảy hố.... Mời bạn viết cảm nhận, đánh giá, spoil, trích đoạn vào đây để mọi người có thêm sự tham khảo khi chọn truyện đọc.
add

visibility star

oaa siuuu đề cử 😭😭😭

Bộ này thật sự quá đỉnh luôn, đọc vừa cười dean, vừa hạnh phúc khóc vừa ngọt ngào đến mềm mụp 🥺🥺🥺

Nếu muốn văn triều thần mưu mô thì hông có, ở đây chỉ có triều thần ngốc ngọt với cảm động rung rinh thoi 😭 đáng iu chếc

Bé thụ bé công tính cách đều rấttt tuyệt vời í, cách xử lí tình huống xây dựng truyện đều ổn, kết mãn nguyện cực kì, bé thụ xuyên không tuy chọn ở lại nhưng sau cùng cả hai đời đều trọn vẹn 🥺 bé công thật sự một rừng cây xanh luoonnn tr oi tinh tế tử tế kinh tế thực tế 😭 đọc nhiều lúc soft điênn, bé thụ thì ngốc ngốc nhma nhiều thứ xử lý rất giỏi, tính cách cũng đáng iu hoà hợp với cả nhà í 🥺 clm

Dàn nhân vật phụ cũng đáng iu nữa, mà cái là đứa nào cũng đu otp =))))) còn viết cả fanfic clm, nhà ngoại nhà nội đều yêu thưn hai đứa lắm lắm

Khôm bíc tác giả làm cách nào nhưng đọc chương nào tui cũng chỉ thấy vui vẻ vui vẻ, hạnh phúc hạnh phúc 😭 clm hạnh phúc tới những chương cuối cùng 🙌🏻 kh hề bị nhàm luôn chỉ muốn ngọt ngọt ngọt mãi thui í

Ai ghé ngang hãy vào đọc nhaaaaa khó mà hối hận lắm 😭😭😭 clm hạnh phúc điêng

Hơi hơi đề cử

Tra bếp!

Lừa chúng ta dạ dày liền chạy!

Còn làm chúng ta nơi nơi truy đuổi!

Yep, đây chính là main của chúng ta. Bạn xuyên đến thế giới song song, ngoại quải là Thực thần hệ thống, thích xách ba lô lên và đi. Khụ, thích cho main đi bày quán/ nấu ăn mỗi nơi 1 tuần. Vốn cá mặn, hệ thống lại thưởng quá hậu nên main cũng chơi trò bán 7 ngày rồi ... lặn mất tăm, để fan khỏi kiếm thấy, đỡ mất công nấu nướng 

Truyện gây chú ý với tui ko phải ở mảng mỹ thực mà ở cái sự lạc quan của main, dù tay nghề, thực đơn, tài sản đều là do hệ thống cho thì main vẫn rất thong dong, tự tin như tay nghề là do bản thân luyện ra. Main không hề phân vân mình có phải là thiên tuyển chi tử, hay lo sợ ngày nào đó hệ thống sẽ biến mất, tay nghề bị thu hồi,...

Bạn đang nói, truyện có hệ thống thì main vậy thiếu gì, đúng ko? Uhm, chắc tui già rồi, nên ko còn tin vào “Hệ thống nơi tay, giang sơn ta có” nữa. Túm lại, tui cho rằng main là sử thượng tâm lý mạnh nhất trù thần vì bộ này viết theo style hàng ngày văn, main điệu thấp trang bức chứ ko phải dạng sảng văn buff tận trời. Nếu tác thiết lập kiểu main kiếp trước là đầu bếp gì đó đó thì hợp lý hơn rất nhiều.

Nhưng nói đi thì cũng phải nói lại, chúng ta lo lắng khi có điều tốt nào đó xảy ra thường là vì nghĩ mình ko phải vai chính, ko phải thiên tuyển chi tử, hoặc mình ko đủ tốt/ đủ tài giỏi aka mình ko xứng hay sao? Nhưng bạn có chắc ko? Là ai nói bạn ko xứng/ ko đủ tốt? Người đó có đủ đạo đức + uy tín + trình độ đánh giá bạn xứng hay ko sao?

Remember only God can judge us
Forget the haters, 'cause somebody loves ya*

Túm lại, đừng tin bố con thằng nào, kể cả ... bản thân  nếu nó nói rằng bạn ko đủ tốt, ko xứng với gì đó. Và dù bạn có lo lắng hay ko thì ngày mai cũng vẫn đến cho nên ... mặc kệ nó đê! 

Xin lỗi, dạo này hơi stress nên lạc đề rồi. Bộ mỹ thực này đọc giải trí được dù có lôi nhẹ là nam 9 tên Giang Phong  Phần món ăn cũng khá ngon, main thuộc dạng tuỳ biến đồ có sẵn nhưng được cái tay nghề cao, dùng hàng khá chất lượng với định giá tầm trung nên được đánh giá là ngon bổ rẻ. Dĩ nhiên là main cũng làm được món cao cấp, khiến khách nhớ mãi ko quên.

Nhược là tác viết khá câu chữ, với tay nghề là do hệ thống mà cứ viết khen main hoài. Ngoài ra, main nuôi chó nhưng tui cảm giác tác ko thích chó mèo lắm, dạng nuôi nhưng phải ngoan ko thì tao cho mày ra đường ấy.

Đánh giá: 6/ 10

Nếu bạn ko dị ứng hệ thống, ko đòi hỏi phải có phần luyện tập thì bộ đầu bếp phiêu lưu ký này giải trí tạm ổn, ăn với cơm nhé. Tiếc là sau tầm 140 chap thì lỗi text tùm lum.

 

Tag: xuyên không, hệ thống, nam sinh

 

*Trích từ bài hát We can't stop - Boyce Avenue cover

Đề cử mn ơiii!

Truyện thanh xuân vườn trường, tác giả bảo bình đạm nhưng đọc rất cuốn. 
Tình cảm namnu9 nước chảy thành sông, đúng chất học sinh bình thường, tương tác quắn quéo lắm

Vô song

Mộng Khê Thạch

Ly

visibility50458 star 20

Nói sao ta, truyện của Mộng Khê Thạch ở tuyến tình cảm cứ cảm giác vẫn thiếu thiếu, đọc chưa tận hứng, đến cả phiên ngoại cũng là dấu chấm lửng. 

Còn về chính kịch thì khá ổn, chỉ có đôi chỗ phải dùng lời của nhân vật để nói rõ mình thông minh đến mức nào nên cảm giác hơi oai một chút.

Công quân và thụ quân có địa vị ngang nhau trong triều, tính cách đối lập, 1 bên vô công cao cường, 1 bên lại là ma ốm, đều thông mình tài trí, lại hay đấu võ mồm, đào hố cho đối thủ. Ai thích kiểu thiết lập này cũng có thể nhảy hố

Truyện có nhắc đến 1 số nhân vật trong Thiên Thu, bối cảnh cách nhau vài năm, cũng viết dựa theo bối cảnh lịch sử của TQ, nên cảm giác ko thích lắm, t vẫn thích mỗi truyện là thế giới riêng biệt hơn, nếu đã ko dính dáng đến nhau thì cũng ko cần phải thêm tên nhân vật bộ khác vô làm gì. (Nhưng cũng ko ảnh hưởng gì, ai biết hay ko biết vẫn đọc như bình thường)

Nếu bạn nào ít đọc mấy thể loại cung đình điều tra phá án này kia thì có thể đọc thử bộ này. Còn những ai đã kinh qua quá nhiều truyện thì chỉ sợ đọc sẽ không còn cảm thấy vị lắm.

À quên, dò lôi cho mn là trong truyện có tình tiết công phẫn nữ trang nhé, những ai dị ứng thì có thể bỏ qua bộ này.

Vô song

Mộng Khê Thạch

Ly

visibility50458 star 20

Cực kỳ đề cử cho team hắc phương, hắc đến không thể lại hắc, hắc đến sâu trong tự nhiên hài :v

Cp Gin x Boss (nguyên sang nhân vật, không phải Karasuma Renya), hỗ công, đã hoàn (xem trên web hồng hoặc ao3)

Team song c thận vào (1 người hơn trăm tuổi hắc bang giáo phụ, 1 người là f*ckboy thì tất nhiên không có vụ giữ thân như ngọc rồi)

Team hồng phương thận vào (đặc biệt là fan Akai và Amuro), không chết nhưng rất ngược tâm + ngược thân. 

Không có cái gì kỳ kỳ quái quái tiểu học cao trung sinh hay nhà khoa học bị hại trong truyện này. 

Đặc biệt!! Có HHH!!!!! Trời quơi, xem Boss vờn Gin mà tui quắn quéo, rất high, rất hỏny  (xem H trên web hồng hoặc AO3 chứ bên này chỉ có cua đồng chạy ngang thôi)

----------

Boss là nguyên trụ dân, không trọng sinh, không xuyên không, không hệ thống... là boss của tổ chức tội phạm xuyên quốc gia, trí thông minh trần nhà, thao túng tâm lý đại sư, khống chế cuồng, biến thái, áo choàng quái, rách nát mỹ cường thảm ... Thiệt, nếu boss trong Conan mà được như truyện này chắc tui không chửi tổ chức áo đen thiểu năng trí tuệ. Khoái nhất những màn đấu trí đỉnh cao, những lần chạy đua với thời gian hồi hộp nghẹt thở, đọc xong chỉ thấy nổi da gà, sửng tóc gáy. 

Tổ chức của boss là cây đại thụ trải rộng toàn cầu, chi nhánh Nhật Bản chỉ là 1 nhánh cây khô mục chuẩn bị chặt đi. Trong lần khảo sát cuối cùng, boss được gửi nuôi ở chỗ Gin và tèn ten... lửa gần rơm lâu ngày cũng bén. Cũng trong lần khảo sát này, nhờ boss mà mấy vụ thiểu năng của Gin như chèn ép nhà khoa học hay giao dịch mờ ám tại công viên bị chặn lại, cho nên không có cái gì kỳ quái tiểu học sinh cùng đội trinh thám xuất hiện. Câu chuyện chỉ xoay quanh tổ chức áo đen và những người bạn (?)

Những vấn đề của Sherry trong Conan như tại sao chế tạo A dược, cái chết của cha mẹ, bị Ver tỷ ghét cũng được tác giả truyện này lồng ghép vào và giải thích (tẩy não) rất thuyết phục, nên Sherry không phản bội tổ chức mà bị thao túng tâm lý thành xã súc làm công ăn lương.

FBI và công an bị hại rất thảm, ai fan 2 nhóm này thì cần 1 trái tim sắt đá mới đọc nổi. Amuro và Akai cũng rất thảm, thân bại danh liệt, trong trận chiến cuối cùng thì người mất 1 mắt người bị hủy dung (nhìn thảm mà không hiểu sao tui ngửi ra mùi cp của cặp này :v)

Hồng phương bị hại nhưng hắc phương cũng không thoát. Tổ chức áo đen trừ Vermouth, Gin, Sherry, Vodka, Chianti, Korn ra thì còn lại bị bắt hoặc được tiễn thăng thiên hết. Dù vậy không khí truyện khá thoải mái, không quá nặng nề u ám (chắc tại bị Boss thao túng tâm lý).

Phiên ngoại có 2 cái.

PN1: Boss công, Gin song tính (ai lôi cái này có thể nhảy qua)

PN2: Gin công, chữa PTSD cho Boss  

Túm lại là truyện hắc phương có não rất đáng đọc, lâu rồi tui mới gặp trúng bộ hợp gu tới vậy luôn. 

Truyện tạm ổn, nếu quá đói truyện mạt thế có thể đọc thử.

Chính văn ko cp, phiên ngoại có nhắc đến dàn nhân vật chính có con cháu nhưng ko đề cập đến rốt cuộc họ lấy ai nên có thể coi là ko cp 😂

Truyện thuần sinh tồn, ko tồn tại hệ thống, ko dị năng. Nếu ai thích đọc sảng văn thì có thể né bộ truyện này ra. Truyện đọc tương đối nặng nề, không khí trong truyện được miêu tả rất áp lực, con người giãy giụa sinh tồn trước thiên tai, nhân hoạ. Trong truyện cũng có tương đối nhiều đoạn miêu tả sự xấu xí của nhân tính khi trật tự thế giới sụp đổ nên đọc khá mệt. Ngoài ra thì giọng văn của tác giả cũng bình thường, đoạn đầu nội dung tập trung vào việc độn hoá nên khá dài dòng, về sau cách triển khai nội dung có tiến bộ hơn nhiều. Kiến nghị ko nên đọc phiên ngoại vì các phiên ngoại đều rất tuyệt vọng, câu chuyện nên kết thục ở chính văn thì hơn. Tuy kết thúc mở nhưng mình cảm thấy dừng ở chính văn đã là cái kết đẹp nhất cho các nhân vật rồi. Nói chung đây là câu chuyện của những người bình thường giãy giụa trong mạt thế, ko có đao to búa lớn cứu vớt thế giới, đơn giản là những người nhỏ bé cố gắng hết sức để bản thân và gia đình, bằng hữu cùng nhau sống sót trước sự khắc nghiệt của thiên tai mà thôi.

Truyện ổn, đọc giải trí được!

Cũng có thể khen hay giữa 1 rừng truyện mì ăn liền như hiện tại, nhưng nếu nói bộ này quá xuất sắc thì ko tới.

Do mình chỉ đọc 2 cp Vu Yếm với Vu Thật là drop nên ko định viết review đâu, nhưng mới có bạn hỏi mình bộ này đọc được hay ko mà thấy khen chê lẫn lộn quá, nên mình tiện tay để lại cảm nghĩ của mình sau khi đọc xong 2 cp này vậy.

Nói thật là mình thấy hơi tiếc vì bộ này đúng gu mình quá, chuyện kể về 5 anh em bị hệ thống bứng đi giám sát (?) công xong tiện tay hốt luôn công, mà mỗi cp đều có nét đặc sắc riêng, công thụ cũng mạnh như nhau nên lúc đọc văn án mình kỳ vọng vào bộ này nhiều lắm ấy. Nhưng có lẽ hy vọng càng nhiều thì thất vọng càng cao chăng? Hoặc do mình mới đọc 1 truyện na ná cp đầu của bộ này nhưng lại xuất sắc hơn thành ra đọc bộ này thấy khá chán.

Cách tác giả mở đầu truyện ở cả 2 cp đều rất hay, nhưng chắc do bút lực chưa vững nên triển khai và phát triển cốt truyện còn yếu, tuyến tình cảm cũng rất đột ngột, kiểu mình ko cảm nhận được rõ rệt cái sự chuyển biến trong tình cảm hay tâm lý nhân vật ấy. Ở phía công thì cũng được, 2 công của 2 cp đầu đều theo motip bị cả thế giới sợ hãi ruồng bỏ, xong 2 thụ xuất hiện và là người duy nhất đối xử với công như người bình thường nên công yêu, ok hợp lý.

Nhưng mình ko thích cách tác giả phát triển tuyến tình cảm từ phía thụ chút nào. Bởi vì tác giả lạm dụng "sự thương hại" 1 cách quá đáng. Dù rõ ràng có giai đoạn vui vẻ, chữa khỏi bên nhau, nhưng người duy nhất rung động là công, còn thụ ở cp 1 chỉ coi công như 1 "bé động vật đáng yêu", thụ ở cp 2 chỉ coi công như "lão bản". Ko có chút xíu tình yêu hay sự rung động nào trong giai đoạn này luôn ấy, chỉ tập trung vào việc thụ đối xử tốt với công theo bổn phận và trách nhiệm.

Xong tác giả bắt đầu phát triển tình yêu cho thụ bằng cách để thụ thấy công yêu mình sâu đậm như thế nào, "thấy" là thấy bằng mắt có số liệu á nha chứ ko phải dùng tâm cảm nhận đâu, thụ có hệ thống thấy được "mức độ yêu thích" của công với mình, và thụ nhìn vào đó xong mới cảm thán sao công yêu mình quá vậy, rồi thấy công bám mình dính mình quá, xong thụ chợt nhận ra công là người yêu mình nhất, sẽ ko còn người nào khác yêu mình như công, rồi thụ thấy công là cường giả nhưng yêu mình luỵ mình quá => thụ thấy công đáng thương, bắt đầu thấy luyến tiếc tình yêu của công, xong mới rung động vì công và yêu công.

Đây chính là lý do vì sao nhiều bạn cảm thấy thụ lạnh nhạt đấy, vì tác giả kiểm soát ko tốt cái sự chuyển biến giữa 2 giai đoạn yêu và chưa yêu, cũng như tác giả dùng quá nhiều công sức để tả cái giai đoạn "thụ chấp nhận yêu công", tạo cho mình cảm giác nếu công ko chủ động mặt dày la liếm thụ thì thụ sẽ chả bao giờ yêu công ấy, thành ra đọc kiểu gì cũng thấy tình yêu của công dành cho thụ lớn hơn. Và mình cũng ko biết có phải tác giả cũng muốn đề cao tình yêu sâu đậm của công dành cho thụ hay ko, mà chỉ riêng cái giai đoạn "thụ nhận ra công yêu mình mà mình ko yêu công nên quyết định đẩy công ra xa, rồi đắn đo suy nghĩ ko biết có nên yêu công hay ko" tác giả dùng thời gian khá dài để tả, nếu bút lực vững, chuyển biến tình cảm tinh tế, miêu tả cảm xúc tốt thì giai đoạn này đọc sẽ khá hay nhưng tiếc là bút lực tác giả ko đủ nên chỉ thấy thụ do dự chần chừ mãi mà chả hiểu tại sao, đọc khá nản, nó sẽ tạo cảm giác là thụ hờ hững lạnh nhạt quá và khiến người đọc phải đặt câu hỏi: "Thụ có thật sự rung động với công ko hay chỉ do thương hại? Do luyến tiếc cái tình yêu quá mức sâu đậm của công? Hay do luyến tiếc người quá tốt như công nên mới chọn yêu công..."

Nói chung thì mình cũng ko có vấn đề gì với việc tình yêu bắt đầu từ sự thương hại hay việc thụ phải suy xét kỹ càng trước khi yêu công như vậy, ngược lại mình còn khá thích vì điều đó cho thấy thụ là người lý trí khi yêu, và đã yêu rồi là sẽ chung thuỷ đến già cũng như tính toán cặn kẽ tương lai của cả 2, chứ ko phải kiểu lao đầu vào yêu mà ko nghĩ ngợi hay tính toán gì.

NHƯNG!!! Chỉ 1 cp như vậy đọc còn thấy thú vị chứ cả 2 cp đều xảy ra y chóc theo công thức trên thì nó khiến mình thấy chán và khá nhạt nhẽo nên mình ko đọc nổi nữa và drop, vì 2 cp đầu là 2 cp mình thích nhất sau khi đọc văn án mà còn thấy chán thì 3 cp sau mình cũng chả còn động lực đọc tiếp. Căn bản là đọc 2 cp đầu thôi sẽ biết được phong cách của tác giả này là kiểu thụ vô tình cắm liễu liễu lên xanh khiến công yêu mình, xong vì thấy công yêu mình quá nên thụ mới quyết định chấp nhận công, kiểu gì cả 3 cp sau cũng phát triển y hệt vậy cho xem.

Thiệt sự là mình khá tiếc bộ này vì công thụ đều được xây dựng rất hợp gu mình, thế giới tuyến cũng ổn, nhưng 1 truyện chỉ xoay quanh tình yêu như vậy mà bút lực tác giả còn yếu nên thành ra phát triển khá chán thế này đọc hơi nản. Tuyến sự nghiệp thì chả có gì nổi bật, tuyến chính cũng lướt qua như 1 cơn gió, mình đã mong chờ hơn vào việc thụ cứu giúp các sinh vật đáng thương ở cp 1, hay việc chiến đấu cùng ma quỷ gì đó ở cp 2 nhưng tác giả lại lướt qua tất cả mọi thứ và tập trung vào tình yêu mà tình yêu cũng ko quá xuất sắc.

Bộ này thuộc kiểu cái gì cũng có nhưng ko có gì nổi bật, đến điểm nhấn là tình yêu mà đọc nó cứ tạo cảm giác lưng lửng đối với mình ấy, nhiều chỗ nó cứ cho mình cảm giác vừa dễ thương vừa lấn cấn, giống như bạn đang ăn 1 món ngon và đang cảm thấy rất hạnh phúc thì lại cắn trúng cục sạn vậy á. Điểm mạnh của bộ này là công thụ đều cường nên chỉnh thể từ đầu đến cuối đều đọc rất nhẹ nhàng, và những ai dễ tính ko yêu cầu quá cao thì sẽ thấy tuyến tình cảm khá dễ thương, công simp thụ và thụ cũng rất sủng công, lúc chưa yêu đã đối xử tốt với công rồi, yêu vào rồi thì sủng lắm, mình chỉ ko thích chỗ chuyển biến tình cảm giữa 2 giai đoạn yêu và chưa yêu thôi, đọc thấy khá hời hợt nên những ai giống mình sẽ thấy truyện khá chán.

Nhìn chung bộ này khá ổn, nhẹ nhàng dễ thương thoải mái, đọc giải trí được, thích hợp cho team sủng thụ.

Mình ko thích ngôi thứ nhất, thật sự 😂😂

Nhưng review bạn trước dễ thương quá nên đọc, và thật sự, đoản văn nhưng ko thiếu ý nha, rất trọn vẹn, cực kỳ dễ thương, cuốn ko dứt được. 

Chốt, siêu đề cử nha các cục cưng!

Bị hố rồi!!! Đọc tới cuối cùng thì công với thụ vẫn chưa xác định quan hệ!!!

Không xôi thịt, không thành lập quan hệ, khúc cuối còn cho 1 cái kết cục nhanh như điện xẹt!

Thụ từ đầu tới cuối chỉ yêu mèo, chưa từng thừa nhận yêu công kiểu luyến ái (khi đã hóa thành người), 2 người tuy có gian tình nhưng mà không có chân chính quan hệ, chỉ luôn ở trạng thái mập mờ.

Thụ là thói quen sủng công từ khi công còn là 1 con mèo, công thì luôn cho rằng thụ thích mình, thụ sủng nên thuận mao công mà thôi, chưa từng nói yêu kiểu luyến ái, giống tình cảm người thân hơn.

Không có quan hệ thành lập, cho nên chỉ có duy nhất 1 phân đoạn công cưỡng chế thụ hôn mình thôi.

Toàn bộ quá trình đều là bán manh, dưỡng gia. Ráng đọc tới cuối nhưng kết cục không viên mãn gì hết (#`д´)ノ Hố chết người, cái này chỉ dừng ở mức gian tình mà thôi!

Còn có gì mà toàn lấy câu "người là động vật quần cư" sao đó tự dính vô họa suốt, thiệt tự tìm chết. Không có công chắn thì đã chết cả lũ rồi.

Truyện đọc rất ổn, nhưng không phải gu của mình, gu ai vô lẹ vô lẹ!

- Mình mới lướt qua thôi, đa số truyện của tác giả này văn án rất thơm nhưng không hiểu sao mình chỉ hợp đúng bộ Thế thân nữ chính thấy làn đạn sau, còn các bộ khác thì kiểu chúng ta không thuộc về nhau :)))

- Thể loại: Tiên hiệp huyền huyễn, nữ cường vô cùng, phản xuyên thư, phản cứu vớt vai ác.

- Thằng chả trong văn án là nam phụ nhé, mà suất diễn của nó nhiều quá, nam chính thiết lập cũng ổn nhưng yếu lol (đa số truyện tác giả này nữ chính mà cường thì thế nào nam chính cũng sẽ yếu như gà), và truyện chủ tuyến là nữ chính ngược nam phụ nên nam chính xuất hiện ít quá (not my gu) 

- Chủ nhà để tag song khiết, nhưng có đoạn nữ xuyên thư đã dùng thần hồn của nữ chính để giao hoà với nam phụ, vậy là có tính song khiết không nhỉ?

- Nhưng phải công nhận là truyện viết chắc tay, tác giả đưa ra nhiều triết lý phản công lược vai ác rất đã, ngược tra nam sảng khỏi phải bàn, mình mà đọc hết bộ này thật thì chắc từ giờ không dám đọc xuyên thư công lược vai ác nữa mất, quá tan vỡ !!!

Trích đoạn: 

"Ta nhìn ngươi thế thân ta thân phận, đối với một cái làm ta căm ghét tiểu tiện loại khom lưng uốn gối, nịnh hót lấy lòng, vì hắn ở trên cánh tay điểm thủ cung sa, vì hắn làm tặc, vì hắn gi·ết yêu, vì hắn lấy oán trả ơn, vì hắn mổ ra tiên nguyên, thay ta làm Côn Luân người thừa kế, nghiền nát ta tôn nghiêm, thanh danh, một chút mạt tiêu rớt ta tồn tại dấu vết.”

“Thẩm Vi, ngươi cái gì đều bỏ được, ngươi thật hào phóng nha.”

Thẩm Vi nhịn không được lắc đầu, hồn phách mất khống chế  mà run rẩy lên, theo bản năng biện giải: “Không, này không phải ta muốn làm, là hệ thống……”

Nhắc tới hệ thống, nàng tựa hồ có một chút tự tin, tiếp tục nói, “Ngươi chỉ là trong tiểu thuyết nhân vật, ngươi căn bản là không biết, ngươi hành động sẽ vì thế giới này mang đến bao lớn t·ai n·ạn! Ta đến nơi này, chính là vì sửa ngươi sai lầm, đem tương lai sẽ hủy diệt tam giới vai ác dẫn vào chính đồ, cứu vớt thương sinh!”

Thẩm Đan Hi cười rộ lên, “Ngươi nói cứu vớt thương sinh, chính là khom lưng uốn gối mà lấy lòng hắn, nô nhan nịnh nọt mà cứu rỗi hắn, cho hắn đưa đan dược đưa v·ũ kh·í đưa công pháp, dựa vào cạp váy quan hệ đem hắn đưa lên địa vị cao, giúp hắn mài sắc dao mổ, sau đó lại phủ phục ở hắn bên chân, trở thành hắn vỏ đao, khẩn cầu hắn rủ lòng thương ngươi, rủ lòng thương thế giới này, là như thế này cứu vớt sao?”

Thẩm Vi há miệng thở dốc, rồi lại không biết nên như thế nào phản bác.

“Đem khắp thiên hạ an nguy hệ ở một người nam nhân hư vô mờ mịt ái, lúc này mới chân chính là trò cười lớn nhất thiên hạ, hắn có thể vì ái phóng hạ đồ đao, cũng sẽ vì ái cầm lấy dao mổ.” Thẩm Đan Hi nói, “Ngươi hẳn là ở hắn cầm lấy dao mổ khi, chặt đứt hắn cầm đao tay, đây mới là ở cứu vớt thương sinh.”

Nghe có lý không ạ, quá có lý ấy chứ!

- Truyện có cách cục rất lớn, âm mưu nhân quả trùng trùng, nữ xuyên thư cũng chỉ là 1 con tốt trong ván cờ được đặt sẵn.

Truyện không phải gu mình nhưng chắc sẽ là gu của nhiều bạn, review này không phải để chê đâu nhé!

Ta đã từng đọc truyện này, phần đầu thì ổn, đoạn giữa thì lộn xộn lung tung, ông bố nu9 thì bị zombie ăn mất não với lại lúc đó truyện cũng chưa hoàn, k đủ động lực đợi nên drop ngang. Nhìn review của nàng ta sẽ bò lại xem phần sau thế nào, nếu tác k lên tay mà chỉ chém gió vài câu đạo lý thì ta sẽ lên đây cmt lại.

Đạo hữu công đức vô lượng 🥰🥰🥰

Công nhận ông bố nữ chính hãm thiệt, ông này chỉ cung cấp con loăng quăng đẻ ra nữ chính thôi chứ chả giúp được gì, mấy nữ cường bao giờ cũng bị người thân cực phẩm kéo chân sau.

@285606052: Ta k nên hi vọng xa vời ở nó & giờ đang hối hận khôn nguôi.

Nói chung truyện đọc tạm, cái ý tưởng phản xuyên thư công lược thì cũng k phải mới nữa nên k có điểm sáng tạo, văn phong cũng tạm chấp nhận k có gì đặc sắc. Map có vẻ rộng nhưng không được đầu tư tỉ mỉ và phát triển nhiều, chủ yếu chỉ là giới thiệu à, chúng ta đã tới nơi này, các diễn viên tiếp tục diễn, sau đó chúng ta chuyển sân khấu đến nơi khác. N9 thì yếu thôi rồi, tương tác cũng chẳng thấy quắn quéo gì, chỉ có mỗi 1 cái tác dụng là soi sáng cho cuộc đời của nu9 mà nó cũng rất là mờ nhạt, mình cứ tưởng tác sẽ cho nu9 1 pha "tuyệt vọng trong bóng tối" sau đó n9 sẽ tỏa sáng huy hoàng chứ, cuối cùng tới cũng lãng xẹt và xuống sân khấu cũng như thế. Hình tượng nu9 pha đầu thì rất lồng lộn, nhưng càng về sau càng đuối, tác hầu như chỉ biết đầu tư vào oán khí của nàng còn những diễn biến tâm lý khác thì rất yếu, ồ, ta biết là tác muốn nói về cái đấy đấy, nhưng xin lỗi, con tim của ta nó còn chưa kịp cộng minh thì đã chuyển cảnh mất rồi.

Các nhân vật khác thì hoặc bị zombie ăn não như thằng cha của nu9, hoặc là bị nu9 gạt ra ngoài toàn tập vì "ta k tin ai cả", quá trình cứu thế là quá trình 1 mình ra trận, 1 mình điều tra, 1 mình chống chọi rồi 1 mình tỏa sáng của nu9. OMG, thời đại nào rồi mà còn chủ nghĩa cá nhân như này? Phe phản diện lúc đầu lên sàn rất ghê gớm, mình cứ tưởng nó đã xâm nhập hết gần nửa cái Côn Luân Sơn rồi ấy chứ, hóa ra chỉ là chắp đầu địa hạ đảng theo kiểu 1-1, mắc điện nối tiếp chứ k mắc song song thế này trẫm cầm kéo cắt cái rụp là xong hết cả đám à? Phe chính diện thì cũng lèo tèo k kém, mình đếm từ đầu đến cuối tổng số các nhân vật "có họ có tên" của cả 2 phe chắc trên dưới 10 bé trong 1 đề tài liên quan đến đa vũ trụ thế này là bạn hiểu. Chương cuối nu9 còn biến thành con mịa nó (xin lỗi) nữ sinh lần đầu biết yêu, tách từng cánh hoa, miệng thì niệm chú "yêu", "k yêu", phải được phụ huynh khai đạo nữa chứ.

Kết luận: nhìn cái tên của bạn thì mình nghĩ nó ngũ hành xung khắc với bạn vì toàn thấy ngược, chả thấy sảng đâu vì tác chỉ có khả năng kể khổ, kể thảm chứ kể yêu thương, kể sảng thì k được. Túm lại tác có lòng mà lực k đủ, lên k được, xuống chẳng xong, k hẳn tệ đến k đọc nổi nhưng "cũng cứ như vậy". Chấm điểm: 6 - 6.5/10.

Truyện xuyên thư công lược vai ác thì mình nghĩ là tùy tác viết thế nào, tư duy thế nào, mụn vá thế nào. Mình thấy có nhiều truyện khi nu9 xuyên vào thì n9 đã bá tầm vũ trụ rồi, ngoài việc "dùng lý trí để đả động, dùng tình cảm để giảm IQ" thì còn cách nào khác nữa đâu, đợi nu9 leo rank 1 nửa thì n9 đã diệt thế cmnr roài. 1 số tác giả nữa cũng trải chăn rất hay, ví dụ cho nu9 xuyên vào xong tìm đủ mọi cách giết n9 nhưng càng giết ảnh càng mạnh, rồi thậm chí nu9 đã max level rồi cũng chẳng làm được mie gì, trong quá trình 2 anh chị cắn qua cắn lại thì nu9 cũng đã quen thuộc & có 1 ít tình cảm với n9 rồi (nhưng nu9 k nhận ra), sau đó phế vật hệ thống phải cho nu9 quay ngược thời gian để làm lại từ đầu. Thế là kiếp thứ 2 nu9 1 bên vừa phải công lược n9, nội tâm thì hùng hùng hổ hổ. 1 số tác giả thì vẫn công lược n9 ngay từ đầu nhưng k mất tự mình, vừa chữa khỏi n9 vừa tìm cách leo rank, cuối cùng thành cường cường liên thủ.

Túm lị mình thấy bản thân cái cốt truyện xuyên nguyên gốc của truyện này thuộc dạng k có não, nu9 thì bánh bèo k có tam quan, k có tự mình, hệ thống nói gì nghe vậy, phế vật 1 quả chứ k phải do hệ liệt này k có não à.

"Tự tin điểm, ra vấn đề đừng từ chính mình trên người tìm nguyên nhân, có vấn đề chính là ABC, không phải chúng ta."

T đã hiểu vấn đề, nó ngũ hành tương khắc với t rồi 🥹 Mà thật ra tên đặt lâu rồi chứ giờ lâu lâu lỡ vấp mặt vào hố ngược nhưng cuốn thì t vẫn đọc nha 🤣 đọc đợi lúc nam 9 bị nữ 9 ngược lại chẳng hạn.

Quay lại chủ đề truyện này, ối dời, kiểu tg này t nghĩ là ý tưởng 1 rổ, cái gì cũng tham và muốn đưa vào, nhưng ko chắt chiu ra được cái tinh hoa nên thành ra một mớ lùng bùng, đã thế 🤣 mô tả nam 9 của bà chọc đúng lôi điểm của t, rồi lại còn tương tác giữa nam 9 và nữ 9 cũng ko quắn quéo được 🙃🙃🙃 t cảm thấy tiếc thay cho bà vì mất công đọc, thôi 🥰🥰 đạo hữu công đức vô lượng!

Ui t nghĩ nha, nữ xuyên thư với nu9 là 2 linh hồn khác nhau, dùng thần hồn t nghĩ đó là hồn nữ xuyên thư chứ ta 🤔

Haizzz ta vốn k nên hi vọng gì nhiều ở nó.

visibility13.7K star53 15

add
add